chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp

3. Luyện tập luyện viết lách đoạn văn tự động sự kết phù hợp với mô tả và biểu cảm

c) Em cảm nhận được một phần quà bất thần nhân ngày sinh nhật hoặc ngày nghỉ dịp lễ, đầu năm mới.

Bạn đang xem: chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp

Tham khảo:

Đoạn văn 1:

Nhà tôi mang 1 cái lọ hoa cực kỳ đẹp nhất. Nó cao khoảng chừng chừng tía mươi phân, white color như tuyết. Đây là 1 trong những cái bình cổ loe được tô điểm vày hình cái lá xung xung quanh mồm cực kỳ sống động. Đó là phần quà tuy nhiên thân phụ vẫn cần thanh lịch tận Bát Tràng để sở hữ về tặng u nhân thời cơ kỷ niệm hai mươi năm ngày cưới của nhì người. Hôm ấy, tôi đến lớp về sớm, chúng ta chưa xuất hiện ai về. Tôi đang được tức bực vì thế bài xích đánh giá Toán thời điểm hôm nay bị thực hiện sai rơi rụng một câu, lỗi là vì tôi khinh suất, ko soát lại bài xích. Về cho tới ngôi nhà, tôi quăng cái cặp lên ghế với vẻ hậm hực, tuy nhiên thiệt ko ngờ, cái quai cặp vướng vào trong bình hoa đang được nhằm bên trên bàn khiến cho nó rơi xuống khu đất. Choang một chiếc. Bình hoa vỡ tan tành tuy nhiên tôi thì ko kịp trở tay. Nước lênh láng bên dưới sàn, còn những cành hoa hồng đỏ au thẫm ở nhan nhản bên trên mặt mũi khu đất. Tôi quên khuấy rơi rụng nỗi hậm hực vì thế bài xích đánh giá tuy nhiên thay cho vô tê liệt là sự việc lo ngại và e hãi. Phải làm thế nào bây giờ? Mẹ tôi cực kỳ mến cái bình này. Nó còn là một kim cương kỉ niệm của cha mẹ. Tôi sẽ rất cần rằng thể này đây? Bần thần tâm lý rơi rụng một khi, tôi vẫn ko suy nghĩ đi ra tiếp tục rằng thế này với cha mẹ thì đột nhiên con cái Mi - con cái mèo tam thể của phòng láng giềng, đứng ngoài Sảnh kêu lên "meo...meo...". Đầu tôi lóe lên một chiếc. Tôi nhanh gọn nép dọn miếng vỡ của cái bình, cẩn trọng nhặt nhạnh từng miếng thủy tinh ma vỡ cho tới vô cái túi bóng rồi vứt cút. Tôi một vừa hai phải nép dọn hoàn thành thì u về. Không cần thiết u chất vấn, tôi vẫn kể lại mẩu truyện và tất yếu, lí bởi lọ hoa bị vỡ là vì con cái Mi ấy. Ánh đôi mắt u coi tôi buồn buồn tuy nhiên ko rằng gì cả. Mẹ nhằm cái túi lên ghế rồi chất vấn tôi đem bị miếng vỡ đâm vô tay hay là không. Tôi đột nhiên thấy hối hận hận quá. Nhưng tôi không đủ can đảm rằng thực sự với u. Vì tôi e hai con mắt buồn buồn tê liệt của u được xem là vì thế tôi chứ không cần cần vì thế con cái mèo tê liệt. Đến tận giờ đây, tê liệt vẫn tồn tại là chuyện tôi hối hận hận nhất, vì thế tôi vẫn ko dám rằng với u thực sự là chủ yếu tôi vẫn làm vỡ tung cái lọ hoa tuy nhiên u mến nhất chứ không cần cần con cái mèo quán ăn sóc.

Đoạn văn 2:

Tôi một vừa hai phải cút đá bóng với đám chúng ta về thì phát hiện một bà cụ đang được sẵn sàng qua quýt đàng. Bà cụ đã và đang ngoài bảy mươi tuổi tác. Cụ gầy đét và cái sống lưng của cụ đã và đang khá còng xuống. Làn domain authority cụ vẫn nhăn nheo - những tín hiệu của thời hạn và tuổi thọ. Cụ đứng mặt mũi đàng một hồi lâu vẫn ko bước đi xuống. Tôi suy nghĩ cụ đang được ngóng Khi xe cộ không nhiều cút một ít hoặc nhờ ai tê liệt dắt cụ qua quýt. Nghĩ thế, tôi chạy lại, bắt lấy bàn tay nhăn nheo của cụ, sung sướng nói:

"Cụ ơi, nhằm con cháu dắt cụ qua quýt đàng. Cụ cút thanh lịch phía tay cần của con cháu cút. Cụ bám chặt vô tay con cháu ko trượt cụ nhé!"

Xem thêm: 2/3 giờ bằng bao nhiêu phút

Bà cụ ngước hai con mắt già cả nua lên coi tôi, tiếng nói cũng ko cất giấu nổi niềm vui: "Ừ, ừ, thế con cháu dắt bà thanh lịch đàng với"

Tôi cần thiết thận hứng cụ trở lại vạch Trắng bên trên tuyến phố tấp nập người hỗ tương. Đang là giờ hết giờ làm nên xe pháo đi đi lại lại như giắt cửi, cứ một đoàn xe cộ này trải qua, xe cộ tê liệt lại lao cho tới. Có những người dân ko đầy đủ kiên trì còn bấm bé inh ỏi. Tôi và bà cụ đều nhăn mi vì thế giờ tiếng xe đinh tai nhức óc ấy. Bà cụ bắt lấy cánh tay tôi, nhì bà con cháu cút chầm chậm rì rì thanh lịch mặt mũi đàng. Sang cho tới đàng mặt mũi tê liệt, bà cụ vỗ vỗ cánh tay tôi rồi mỉm cười cợt phúc hậu: 

"Cảm ơn con cháu nhé, chàng trai nhỏ"

Tôi mỉm cười cợt vẫy tay vơi bà cụ rồi trở về ngôi nhà bản thân. Con đàng về ngôi nhà thời điểm hôm nay sao tôi thấy nó đẹp nhất quá!

Đoạn văn 3: 

Xem thêm: bảng đơn vị đo độ dài lớp 4

Hôm ni là sinh nhật của em. Từ sáng sủa sớm em vẫn thức dậy nhằm nằm trong u cút chợ mua sắm thiết bị về nhằm sẵn sàng buổi tiệc sinh nhật. Hôm qua quýt Khi chia ly lũ chúng ta, em vẫn kịp mời mọc bọn chúng nó cho tới dự buổi sinh nhật của tớ vô tối ni rồi. Tối hôm ấy, ngôi nhà em chúng ta thanh lịch rất nhiều. Tiếng cười cợt rằng sung sướng. Ai cũng nỗ lực theo đuổi một phần quà nho nhỏ và một tấm thiệp xinh xẻo với những điều chúc dễ thương giành riêng cho em. Mấy đứa chúng ta người nào cũng cho tới, chỉ thiếu thốn từng Hải, thằng bạn tri kỷ nhất của em, vì thế nó một vừa hai phải mới mẻ gửi ngôi nhà cút vào thời điểm tháng trước. Mọi người đang được sung sướng thì nghe thấy giờ của một người vang lên ngoài cổng. Hình như thể gọi em. Em ra bên ngoài coi thì thấy một chú khoảng chừng chừng 30 tuổi tác đang được ôm một vỏ hộp kim cương to tát bên trên tay, khuôn mặt mũi thì tươi tỉnh cười cợt. Chú coi em và nói:

"Cháu là A cần không? Có người gửi kim cương cho tới con cháu. Nhận rồi kí vô phía trên hùn chú nhé!"

Đám chúng ta ở vô ngôi nhà cũng đi ra đứng đẫy ngoài Sảnh, trằm trồ vì thế phần quà tuy nhiên em đang được ôm ở vô tay. Phải rơi rụng không hề ít mức độ em mới mẻ bê được vỏ hộp kim cương to tát đuỳnh ấy vô vào ngôi nhà. Mọi người đều tạm dừng với vướng mắc không hiểu biết nhiều ai tặng kim cương tuy nhiên ko cho tới, lại còn tặng phần quà to tát thế tê liệt nữa. Em cẩn trọng ngỏ phần quà ấy đi ra, là 1 trong những chú gấu bông to tát ngay sát vày người em, gold color với cỗ lông cực kỳ mượt. Cạnh vô vỏ hộp kim cương là 1 trong những tấm thiệp. Em ngỏ đi ra phát âm và hai con mắt thì đỏ au hoe. Đó là phần quà của Hải: "Chúc A sinh nhật sung sướng, luôn luôn xinh xẻo và dễ thương nhé. Tớ van nài lỗi vì thế ko dự buổi tiệc sinh nhật cùng theo với cậu được. Nên tớ gửi cậu phần quà nhỏ này. Chúng bản thân mãi là chúng ta đảm bảo chất lượng nhé!". Tôi thấy cực kỳ hí hửng vì thế Hải vẫn tồn tại lưu giữ ngày sinh nhật của tôi và chắc chắn rằng, Cửa Hàng chúng tôi tiếp tục mãi là chúng ta đảm bảo chất lượng của nhau rồi!